GDN - Cuối tuần trước, Mỹ đã tuyên bố hoãn việc triển khai loại siêu bom phá hầm ngầm (MOP) tới tháng 12 năm sau.
Với sức mạnh gấp 10 lần loại cũ, MOP đang nhận được sự quan tâm lớn từ giới quân sự thế giới, bởi nó được xem là một vũ khí cực kỳ lợi hại để chống lại các cơ sở hạt nhân nằm sâu dưới lòng đất.
“Siêu bom” MOP
Trong cuộc chiến ở Iraq hồi năm 2003, quân đội Mỹ đã sử dụng rất nhiều bom xuyên phá thông thường. Tháng 2/2004, qua nghiên cứu, họ thấy rằng các hầm ngầm nằm sâu dưới đất, được gia cố bê tông cường lực, thực sự là thách thức không nhỏ với các quả bom này cũng như nhiều vũ khí phi hạt nhân khác. Những mục tiêu đó cực khó xuyên phá và khả năng tiêu diệt những thứ có trong hầm ngầm cũng gần như bằng không.
Dựa vào những nghiên cứu trên, Không lực Mỹ đã quan tâm trở lại tới loại bom có khả năng xuyên phá tốt và dự án Bom siêu xuyên phá kích cỡ lớn (Massive Ordnance Penetrator - MOP) GBU-57A/B đã ra đời. Dự án nghiên cứu MOP được cấp vốn và quản lý bởi Cơ quan giảm thiểu đe doạ quốc phòng Mỹ (DTRA), thuộc Bộ Quốc phòng. Tuy nhiên, đơn vị trực tiếp triển khai các hợp đồng liên quan tới MOP, cung cấp sự hỗ trợ kỹ thuật và công nghệ lại là Phòng nghiên cứu Không quân (AFRL).
Ngày 1/11/2004, AFRL đã trao bản hợp đồng trị giá 30 triệu USD cho Boeing. Theo kế hoạch, MOP sẽ được phát triển theo 3 giai đoạn. Boeing đã hoàn tất giai đoạn 1, vào tháng 5/2005. Hãng bắt đầu giai đoạn 2 trong tháng 6 cùng năm, bao gồm hoạt động thiết kế chi tiết bom MOP, tiến hành các thử nghiệm ban đầu của bom cũng như chuẩn bị cho giai đoạn phát triển cuối mang tên “Trình diễn khả năng của vũ khí”.
Trong giai đoạn 3 kéo dài từ tháng 11/2007 tới tháng 7/2008, bom được nghiên cứu thử nghiệm cùng máy bay B-52. Những thử nghiệm này đo đạc khả năng xuyên phá và độ sát thương của bom MOP trong hầm ngầm, các tuyến đường hầm nằm sâu dưới lòng đất được xây dựng tại bãi thử quốc gia đặt tại bãi tập bắn tên lửa White Sands, bang New Mexico
MOP có chiều dài 6,2m, đường kính 0,8m, nặng 14 tấn với đầu đạn chứa khối thuốc nổ nặng 2,4 tấn. MOP được đánh giá có khả năng xuyên phá qua 61 m bê tông chịu lực 5.000 psi. Bom cũng xuyên qua 7,9 mét bê tông chịu lực 10.000 psi hoặc 40 mét đá với độ rắn trung bình. Sức mạnh của MOP sẽ lớn hơn 10 lần loại bom từng có là BLU-109. Được dẫn đường bởi hệ thống định vị toàn cầu GPS, bom MOP còn được trang bị cánh để tăng khả năng cơ động.
MOP được thiết kế để máy bay ném bom cỡ lớn B-52 mang theo. Dù các thử nghiệm ném bom đều được tiến hành trên máy bay B-52, không lực Mỹ hiện đang nghiên cứu khả năng đưa bom MOP lên trang bị cho B-2.
Không có đối thủ
Cho tới nay, loại bom lớn nhất có trong kho vũ khí của Mỹ là GBU-43/B, biệt danh “Mẹ của các loại bom” (Mother Of All Bombs - MOAB). MOAB được nghiên cứu và phát triển theo một dự án công nghệ của AFRL, bắt đầu từ năm tài chính 2002. Nó là hậu duệ của bom BLU-82 “Daisy cutter” từng được sử dụng trong chiến tranh Việt Nam. Loại bom này đã qua 5 lần thử nghiệm thành công ở một cơ sở không quân Eglin Air Force Base, thuộc Florida vào 11/3/2003 và những cuộc kiểm tra khác trong giữa tháng 11 cùng năm.
MOAB có chiều dài 9,17 m, đường kính của bom là 1m02, trọng lượng 9,5 tấn, chứa 8,4 tấn thuốc nổ mạnh H6. Được tạo ra từ hỗn hợp hexogen, TNT và bột nhôm, H6 có sức công phá mạnh hơn 1,35 lần so với TNT. Về lý thuyết , bán kính nổ phá của bom là 137,61m, tuy nhiên sóng xung kích cực lớn được được tạo ra trong không khí có thể san bằng tới 9 khu nhà trong địa điểm tấn công giả tưởng là một thành phố.
Do có khối lượng và kích cỡ cực lớn, MOAB phải được thả từ các máy bay có khả năng chở siêu nặng, thường là C-130. Tuy nhiên, máy bay C-17 cũng có khả năng mang loại bom này. MOAB được dẫn đường bằng GPS và sử dụng dù để kéo nó ra ngoài khoang chứa, do vậy nó có thể được thả từ độ cao lớn hơn và có độ chính xác cao hơn so với các bom hạng nặng thế hệ trước như BLU-82. Tại thời điểm đưa vào trang bị, MOAB là loại vũ khí phi hạt nhân mạnh nhất trên thế giới.
Ngay sau sự ra đời của MOAB, Nga đã chế tạo và thử nghiệm quả bom có tên “Cha của các loại bom” (Father of All Bombs) và công bố nó mạnh hơn gấp 4 lần bom MOAB. Nga nói rằng loại vũ khí này có đương lượng nổ tương đương với 44 tấn TNT, do nó sử dụng 7,8 tấn loại thuốc nổ mạnh mới, với tuyên bố được tạo thành bằng “công nghệ nano”. Bán kính nổ phá của loại bom này là 300 mét, gấp 2 lần bom GBU-43/B.
Tuy nhiên theo tướng Mỹ Thomas G. McInerney, cả hai loại bom này có thể sẽ phải nhường ngôi vương cho MOP một khi “con quái vật” xuất hiện. Ông McInerney, hiện đang nắm ghế Chủ tịch Hội đồng Chính sách về Iran, cho biết loại bom này được chế tạo để “đặc trị” các hầm ngầm của Iran và CHDCND Triều Tiên. Lâu nay Mỹ vẫn nghi ngờ rằng phần lớn cơ sở hạt nhân của Iran và Triều Tiên đều nằm sâu dưới lòng đất nhằm tránh bị phát hiện và ít bị hư hại trong trường hợp bị tấn công.
Song “liều thuốc” đặc biệt này sẽ không thể tới tay quân đội Mỹ trước tháng 12 năm sau, tức muộn hơn 6 tháng so với kế hoạch ban đầu. Ngoài nguyên nhân thiếu vốn nghiên cứu, việc điều chỉnh thời gian triển khai bom MOP còn giúp Mỹ định hình những tính toán mới trong việc giải quyết bế tắc lâu nay với Iran và CHDCND Triều Tiên, liên quan tới các chương trình hạt nhân của hai nước này.
Hương Giang
Đã có
6
nhận xét:
Blog chuyên về quân sự !
thật kinh khủng. Anh Khánh sưu tầm hay quá.
đã có hình ảnh thử "hàng" mấy em này chưa ta :D
nghe giới thiệu , VN khi nào mới có :D
Do you people have a facebook fan page? I looked for one on twitter but could not discover one, I would really like to become a fan!
Blog chuyên về quân sự !
Do you people have a facebook fan page? I looked for one on twitter but could not discover one, I would really like to become a fan!